Đọc hết cái này đi đã nhé.... Đọc từ từ thôi.... Đừng nóng vội.......
Cái ngày trọng đại của cuộc đời nó đã đến.
Đó là lần đầu tiên nó được "ấy".
Nó chưa hề có tý kinh nghiệm gì trong chuyện này cả nên nó cảm thấy hồi hộp và lo lắng... Nhưng mà nghe người ta bảo là làm chuyện này sung sướng lắm, hứng khởi lắm, nó chỉ muốn lao đến làm chuyện đó ngay. Làm được chuyện "ấy" rồi nó sẽ chính thức trở thành người lớn!!!
Được những người lớn kể chuyện họ làm chuyện "ấy" mà nó muốn làm ngay, muốn được tan chảy thành một đống nước.
Nó đã chuẩn bị rất kỹ cho lần đầu tiên này vì sự kiện này rất quan trọng với cuộc đời nó.
Để đến được chốn hành sự thì nó đã phải chuẩn bị cho tươm tất, thơm tho, sạch sẽ.
Nó mặc underwear đen kiểu cổ điển có cách điệu với những họa tiết rất nhỏ, những bông hoa chấm bi đỏ xen kẽ với lá xanh trền nền đen. Chiếc quần có chất liệu 100% cotton, nghe mọi người nói là chất liệu này co dãn và hút ẩm tốt. Nó còn nhỏ, chưa đủ tuổi, đầu óc chỉ có một mẩu trí thức nên không hiểu được bản chất của hai tính chất này có gì quan trong đối với hoạt động của con người. Đến tận bây giờ nó vẫn đang tìm kiếm lời giải đáp cho hai tính chất trên?!
Cái ngày trọng đại của cuộc đời nó đã đến.
Đó là lần đầu tiên nó được "ấy".
Nó chưa hề có tý kinh nghiệm gì trong chuyện này cả nên nó cảm thấy hồi hộp và lo lắng... Nhưng mà nghe người ta bảo là làm chuyện này sung sướng lắm, hứng khởi lắm, nó chỉ muốn lao đến làm chuyện đó ngay. Làm được chuyện "ấy" rồi nó sẽ chính thức trở thành người lớn!!!
Được những người lớn kể chuyện họ làm chuyện "ấy" mà nó muốn làm ngay, muốn được tan chảy thành một đống nước.
Nó đã chuẩn bị rất kỹ cho lần đầu tiên này vì sự kiện này rất quan trọng với cuộc đời nó.
Để đến được chốn hành sự thì nó đã phải chuẩn bị cho tươm tất, thơm tho, sạch sẽ.
Nó mặc underwear đen kiểu cổ điển có cách điệu với những họa tiết rất nhỏ, những bông hoa chấm bi đỏ xen kẽ với lá xanh trền nền đen. Chiếc quần có chất liệu 100% cotton, nghe mọi người nói là chất liệu này co dãn và hút ẩm tốt. Nó còn nhỏ, chưa đủ tuổi, đầu óc chỉ có một mẩu trí thức nên không hiểu được bản chất của hai tính chất này có gì quan trong đối với hoạt động của con người. Đến tận bây giờ nó vẫn đang tìm kiếm lời giải đáp cho hai tính chất trên?!
Cái quần này cũng có sự tích của nó. Cái quần không phải nó mua mà là của Vân Anh bạn nó tặng cho nó, nhưng cũng không phải của con bạn nó mua mà là của một người bạn gái bình thường của nó Vân Anh tặng nó nhân dịp sinh nhật. Câu chuyện dài lắm nhưng có thể tóm tắt như sau:
- Anh chàng tên là Huy đi mua quà sinh nhật tặng cho Vân Anh nhưng không biết mua gì nên rủ con bạn thân của cả hai đứa đi mua, tiển thể đi mua mấy thứ linh tinh sột soạt khác. Hai đứa đều quán triệt sâu sắc một phương châm là phải mua quà nào có ý nghĩa và tần số sử dụng cao, gần gũi với đời sống. Đã không mua thì thôi, đã mua là không mua mấy thứ đồ trưng bày, chả dùng được mà chỉ để vứt lăn vứt lóc chả ra sao cả.
- Hai đứa rủ nhau, đi lang thang tìm tòi, suy nghĩ, rồi quyết định lên VinCom để tìm mua. Đi vòng vèo, bàn thảo mãi không biết mua gì, bỗng dưng đi ngang qua của hàng đồ lót nữa thấy ngay hình một cô gái đứng trước của ra vào, và nảy ra "sáng kiến"... Anh chàng tên Huy kia ngại lắm nhưng vì rủ thêm con bạn nên cũng đỡ ngại và cũng vì nghĩ bây giờ là thời đại mới nên chuyện con trai con gái vào của hàng bán đồ lót nữ là chuyện bình thường ở phố huyện. Cô bạn bắt đầu hình dung ra hình ảnh của Vân Anh trong đầu. Rồi đưa tay nắn bóp vào không khí để phác thảo ra dung lượng, kích cỡ của đối tượng cho đến khi mang đến một quyết định chuẩn nhất cho vật phẩm cần mua. Sau đó Huy và co bạn vào cửa hàng và sờ soạng các sản phẩm để chọn mua.
Tối đi sinh nhật Vân Anh ở quán karaoke, anh chàng tên Hương tặng quà cho bạn Vân Anh kèm theo một nụ cười tựa nắng mai. Mọi chuyện chỉ đơn giản có thế cho đến khi ăn uống hát hò chán chê rồi, một cô bạn của Vân Anh bảo Vân Anh bóc quà xem mọi người tặng gì nhé! Mọi người đến dự đều đồng ý với ý kiến này. Nhưng Huy im lặng và tìm cách chuồn về thì mọi người chặn cửa không cho về. Huy tìm một xó và giả vờ hát tiếp. Vân Anh bóc quà ra, nào là dầu gội đầu, nào là cặp tóc, nào là áo phông, đĩa cd, nào là guốc, nào là.... Thực ra Vân Anh chẳng nhớ quà tặng của nào của ai cả, phải bóc ra và giơ lên cùng lời hỏi chủ nhân của món quà là ai và nói những câu cảm ơn. Nhưng vì anh chàng tên Huy kia đến muộn lại đựng quà trong một cái túi nilon màu đen đầy khiêu khích nên một cô bạn khác của Vân Anh xin phép Vân Anh mở hộ và đồng ý. Cho đến khi mở cái hộp quà đó ra thì cô bạn kia hỏi nhỏ với Vân Anh của ai đây nhỉ? Vân Anh không nói và biết nó là của ai rồi.... Cô bạn gái Vân Anh cười bí hiểm và nhìn Huy với anh mắt đầy huyền bí. Cô bạn kia với phong cách xì tin, nhưng trước tình thế quà tặng xì tin của mình bị phơi trước bao nhiêu người - cô ấy cười rồi chuyển sang nói chuyện ... kinh tế Việt Nam trong tương lai sau thời hội nhập WTO.
- Lúc sinh nhật xong xuôi, nó về nhà Vân Anh chơi. Xem lại quà, nhiều quà quá, Vân Anh bảo cái quần kia cỡ đó hơi to nó không mặc được, và còn dầu gội đầu tao có nhiều rồi - mày thích cứ lấy. Nó không lấy dầu gội đầu vì nó không hợp với loại dầu đó nên nó lấy cái quần. Nó cũng chẳng hiểu tại sao với tính cách của nó, nó lại lấy cái quần là quà tằng sinh nhật của bạn nó...
Bên trên là sự tích của cái quần có một bông hoa chính giữa với những bông hoa nhỏ và lá xanh trên nền đen.
Tóm lại, là chiếc quần trông rất hay, nó coi đây như là biểu hiện của sự hào hứng và trân trọng với sự kiện lớn của đời sắp diễn ra...
Trở lại với sự chuẩn bị cho sự kiện lớn của đời nó.
Phủ bên ngoài chiếc quần kia là chiếc quần bò mà nó cảm thấy tự tin nhất mỗi khi nó mặc. Chiếc quần bò có màu xanh và hơi mài. Ý nghĩa của chiếc quần này thể hiện một phần cá tính của nó - sự giản dị từ phía bên ngoài.
Áo cũng là một phần quan trong và không thể thiếu. Nó mặc một chiếc áo T-shirt màu trắng có cổ trong rất lịch sự nhưng nó không cái mấy cúc áo ngực để trông cho hấp dẫn. Chiếc áo luôn luôn đứng thứ hai về sự thu hút con mắt của mọi người, chỉ đứng sau cái quần. Điều đó là hiển nhiên và là quy luật muôn đời trong thực tiễn với đời sống, cái áo chỉ có chức năng che lấp những thứ quá giản dị so với cái quần.
Tóc nó được gội sạch sẽ, thơm tho, chải và buộc rất cần thận. Nó tắm xong nó xịt nước hoa Kenzo. Thật tình nó thích mùi nước hoa Davidoff hơn nhưng vì mùi này mát, năng động, thể hiện đúng tích cách của nó. Nhưng vào dịp quan trọng này, hôm nay lại là lần đầu tiên nó được làm chuyện "ấy" nên nó muốn mình chững trạc, người lớn và quyến rũ nó chon Kenzo Hương Hoa Hồng.
Nó bắt đầu xuất phát từ nhà đi làm chuyện "ấy". Trong túi nó đã có sẵn một thứ vô cùng quan trọng để hoạt động "ấy" của nó có thể diễn ra trôi chảy và toàn vẹn...
Diễn biến tâm lý của nhân vật "tôi" lúc ấy là sự trỗi dậy đa chiều của cảm xúc... Năm nay nó đã 22 tuổi rồi mà chưa một lần được làm chuyện "ấy"...
Nó cũng chưa rõ phải làm chuyện "ấy" thế nào, phải làm gì,... rồi nó tượng tượng cái cảm giác được đút thế nào. Nó tò mò và kích thích....
Nếu làm không đúng thì sao, ngại thật,... Nhưng mà nghe mọi người nói cũng đơn giản thôi nên cũng có yên tâm phần nào... Rồi sẽ được sung sướng lắm, dù chưa rõ là sung sướng chỗ nào nhưng cũng thấy lòng trào dâng sự náo nức.
Và cuối cùng thì nó cũng đã đến....
Và cuối cùng nó đã đến nơi mà nó được cảm nhận của việc đút cái "ấy" vào.
Và cũng cuối nó cũng sẽ trở thành người lớn.
Sau một lúc khởi động và làm những thao tác căn bản để chuẩn bị làm người lớn,...
Đối phương đã sẵn sàng giúp nó đút.
Người nó nóng ran, mồ hôi bắt đầu chảy lăn tăn trên làn da mỏng manh của nó, chảy khắp cơ thể. Nó cầm cái "ấy" .... và chuẩn bị đút.
Cái "ấy" chỉ còn cách lỗ 10 centimet ... 10 centimet nữa thôi nó sẽ thành người lớn.... Nó nhắm mắt, nín thở, chờ đợi cái ấy vào đúng lỗ...
9 centimet....
8 centimet....
7 centimet....
.....................
....................
3 centimet.......
2 centimet...................
1 centimet....................................
Xoạp zzzzzz!!!!!!!!!!!!
....
..............................................
Cái ấy đã nằm gọn trong lỗ................
Nó nhắm mắt lại, một sự sung sướng trào dâng toàn cơ thể................
............. Và thế là nó đã trở thành người lớn..............
.......................................
....................
.............................
Sướng!!!!!!!!!!!!
................................................
Nó được đút 1, cái sướng tê người, không thể không kìm nổi sự sung sướng lại nữa..........
.... Rồi cái thứ 2, xúc cảm trào dâng lên đến tột đỉnh!
Vậy là nó đã được đút những lá phiếu của mình vào lỗ của hòm bỏ phiếu.... Nó đi bỏ phiếu cho mẹ nó, tổng cộng được đút 3 cái phiếu.... Chà, cái cảm giác này thật là sung sướng quá, nó đã hoàn thành được trách nhiệm và nghĩa vụ của một người công dân là đi bỏ phiếu bầu cử Chủ tịch nước và quốc hội.
Nó cũng đã thành người lớn rồi Mrs Dzim ạ!
Đó là chuyện về ngày bầu cử Quốc hội trong sáng và thánh thiện của nó.
p/s: "ủa, Mrs Dzim làm sao vậy?"