Thứ Sáu, 1 tháng 1, 2010
Mưa và lạnh
Sáng nay, để chui ra khỏi được cái chăn để đi làm thì quả là một kỳ tích. Nó đi dưới mưa, lạnh và cô đơn. Nó chợt nghĩ nếu hôm qua nó không từ chối người đàn ông kia thì có lẽ hôm nay nó và người đàn ông đó sẽ có một buổi đi chơi xa thú vị. Nhưng nó sợ, nó đã từ chối, chẳng hiểu sao nó lại làm thế?! Cứ như có một điều gì đó đã ngăn cấm nó lại... Phải chăng là "Anh". Nó vẫn hy vọng gì đó ở "Anh". Nó vẫn chưa quên được "Anh" và mong có một phép lạ để "Anh" trở về bên nó (một điều sẽ chẳng bao giờ thành hiện thực). Cuối cùng, nó lại trở về ngôi nhà bé nhỏ kia, quyết định chùm chăn ngủ nướng một ngày để ngày mai lại tiếp tục đi làm.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)