Thứ Năm, 31 tháng 12, 2009

Chúc mừng năm mới!

Chỉ còn vài tiếng nữa sẽ bước sang một năm mới 2010, nó ngồi và nghĩ lại về quãng thời gian qua và hy vọng rằng sang năm mới này nó và mẹ sẽ "hạnh phúc" hơn, nó và mẹ sẽ thật khỏe mạnh để nó sẽ được ở bên mẹ và chăm sóc bà ấy, hy vọng rằng trong năm mới này, nó sẽ có một công việc ổn định, phát huy được năng lực và ít nghĩ về anh hơn.
Nó đang nghĩ, không biết giờ này anh đang làm gì, chắc anh đang vui vẻ, hạnh phúc, quây quần bên vợ con của anh. Còn nó ngồi đây, một mình và nghĩ về anh. Nó vẫn chẳng thể nào ngừng nghĩ về anh cho dù bên cạnh nó bộn bề công việc và có thêm những người bạn mới. Cứ mỗi lần nói chuyện với người khác, hình ảnh của anh lại xuất hiện làm nó chẳng thể nào nói chuyện được, đành stop, và lao vào công việc. Giờ đây, nó vẫn yêu anh, vẫn yêu anh nhiều lắm, nó mong từng ngày từng phút được gặp anh, nhưng rồi khi anh gọi đt, nt, mail thì nó lại im lặng và chỉ biết khóc. Làm sao bây giờ khi trong tim nó chỉ có mình anh và chẳng ai có thể thay thế được. Mặc dù, nó đã bắt bản thân thôi không nghĩ về anh. Có những lúc nó gào thét trong mưa của sự rét buốt và cô đơn để mong anh quay về và sẵn sàng phá tan cái gia đình bé nhỏ kia của anh... Nhưng rồi sao, cuối cùng chỉ còn lại mình nó với những giọt nước mắt lan dài, bây giờ chẳng có anh ngồi bên vỗ về, cho nó gục mặt vào ngực để khóc, để thút thít và được anh dỗ dành như NGÀY XƯA nữa. ...
Nó Mong Anh Đừng Xuất Hiện Trong Cuộc Sống Của Nó Nữa. Vì Nó YÊU ANH nhưng lại MUỐN CẤT ANH VÀO QUÁ KHỨ!