Thứ Năm, 12 tháng 2, 2009

Xin lỗi.....

Nó cố gắng làm theo những gì sách vở, nhưng thật sự không đơn giản chút nào cả! Nó không giống sách vở. Nó muốn cố lắm. Nhưng trước mắt nó là một cái đích xa thăm thẳm. Nó ở trong bóng tối không lối thoát, không tìm được ánh sáng. Những người xung quanh nó dần dần rời xa nó. Có thể vì nó muốn hay nó dối lòng mình, nhưng nó nghĩ làm thế là tốt, là có lợi cho người thân xung quanh nó. Nó quyết định như vậy nó đau lòng lắm. Nó cũng đã nghĩ người ấy cũng buồn nhưng bây giờ nó nói ra quyết định của mình với người ấy rồi nên nó không dám rút lại nữa. Bát nước đổ đi không thể lấy lại đầy như trước nữa. Nhưng, nó cũng đã từng nghĩ, đánh người chạy đi ai đánh kẻ chạy lại, nhưng, với tính cách của nó, liệu nó sẽ như thế nào? Rồi nó lại nghĩ, nếu như nó tiếp tục, tức là coi nhu không có chuyện gì thì mọi việc như thế nào? Nó chẳng dám nghĩ đến nữa vì trong đầu nó bây giờ chỉ là những điều tăm tối. Nó xin lỗi.......... Nó đau cả thể xác và tâm hồn. Nó đau lắm. Nhưng bây giờ sẽ chẳng còn ai nghe nó nói nữa............. Nó xin lỗi..........

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét