Nó vừa có một quyết định. Không biết nên nói vui hay buồn, đúng hay sai. Chỉ có điều nó buồn. Nhiều lúc nó tự hỏi bản thân rằng: "Nó đã làm gì sai, nói gì sai, nghĩ gì sai,... để rồi luôn bị người khác hiểu lầm!". Buồn cười thật. Kệ thôi, miễn là nó không thấy thế, kiểu như AQ. Hôm nay nó buồn, hững hờ với cả người nó yêu thương. Nhưng từ bây giờ nó sẽ còn buồn hơn khi phải sống trong sự cố gắng như vậy. Kệ thôi, nó tự quyết định, tự chấp nhận và đặt ra thử thách mà. Chẳng biết được mấy giây. Khà khà,.... Ngày trước nó không bao giờ giận dỗi ai cả hay khi có mẫu thuẫn giữa các mối quan hệ, cho dù ai đúng ai sai, nó không quan tâm. Nó chỉ quan tâm đến hiểu nhau thôi và nó sẽ là người xin lỗi. Chỉ người ta bỏ rơi nó chứ nó không bao giờ làm điều đó, thậm chí còn níu kéo lại, nhưng không phải lúc nào cũng đúng. Nhưng hôm nay, chính nó lại là người từ bỏ. Lạ không? Nó buồn lắm và nó lại khóc. Dạo này nó không ngủ sớm. Nó chỉ ngồi trong bóng tối, im lặng, không một chút động đậy, chỉ có tiếng thở và những giọt nước mắt, đôi khi là tiếng nấc nghẹn ngào mà thôi. Nó mong trời sáng. Nó mong cuộc sống lại ồn ào bận rộn, để nó quên đi mọi chuyện. Nhưng rồi, chính vì mong muốn đó mà nó thấy mình càng ngày càng tệ hại hơn. Một vòng luẩn quẩn không lối thoát, không ánh sáng. Kệ nó thôi, chẳng ai giúp được hết khi mà nó không tự hiểu được, không tự tìm lối thoát cho mình. Nó tự đi vào thì nó phải tự đi ra, thậm chí tự bò ra. Chẳng ai giúp được nó hết. Ngu thì chết chứ bệnh tật gì đâu. Nó không ăn uống, hạnh hạ, đày đọa bản thân thì cũng kệ nó. Kệ mẹ nó, việc gì phải lo cho nó. Coi nó chết rồi như gia đình nó vậy thôi...
Có những lúc nó muốn ốm thật nặng, muốn bị tai nạn thậm chí muốn chết để mong người ta đến bên nó. Đúng là điên. Kệ nó thôi. Khà khà... Xem nó có điên mãi được hay không..........!!!!!!!!!!!!!!!
Thứ Năm, 12 tháng 2, 2009
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét